Một câu chuyện về ước mơ và khó khăn

Trong một xanh sắc nét của miền Tây Nguyên Việt Nam, nằm một hòn đất nhỏ gọi là Nam Cát. Đây là một nơi ấm áp, ấm áp với những cây cối cổ kính và những bãi cỏ mọc lên khắp đất liền. Trong những bụi bàn chân cây cối, sinh ra một phù thủng con gái có tên là Quả Số.

Quả Số sinh ra với một sức mạnh bất thường. Trong suốt tuổi thơ, cô ta có thể nhìn thấy những ảo tưởng không tồn tại trên đất liền, những ảo tưởng về ánh sáng và ước mơ. Mỗi khi cô ta ngồi dưới cành cối, nhìn vào bầu trời sầu sỡ, tâm trí cô ta lướt qua những khung cảnh tượng tượng: hòn núi ngang trời, suối nước tràn tràng, và những ngôi làng yên bình dưới ánh trăng mềm mại.

Cô ta muốn được là người khám phá, người khai quật những bí mật của đất liền. Những ước mơ lớn lao của cô ta không bao giờ ngừng bay trên không trung. Nhưng Quả Số biết rõ, với nguồn gốc hành lang của mình, cô ta sẽ không dễ dàng đạt được mục tiêu. Cô ta là con gái của một nông dân nghèo khổ, sống trong một căn nhà gỗ hũ rách, không có nhiều đồ vật. Cô ta không có cơ hội được học hỏi, không có khả năng để ra khỏi đất quê để khám phá thế giới xa vời.

Tuy nhiên, Quả Số không bao giờ từ bỏ ước mơ của mình. Cô ta học hỏi từ mỗi bức tranh trên tường, từ mỗi câu chuyện được nghe trên đường phố. Cô ta chăm sóc cây cối, nuôi dưỡng suối nước, và đặt những ước muốn của mình vào những bông hoa mọc lên khắp đất liền.

Một ngày nọ, trong suốt một buổi hè ấm áp, Quả Số đi dạo trong suối nước. Cơn mưa bất ngờ đến, làm cho cô ta phải chạy về nhà khoan khăn. Trong lối về, cô ta gặp một người đàn ông già, ngồi trên một chiếc xe lăn cổ kính. Ông ta nhìn Quả Số với mắt đầy tò mò và hân hạnh.

Tiểu thuyết: Nữ hình Quả Số Nam Cát  第1张

“Cô là Quả Số của Nam Cát à?” ông ta hỏi.

Quả Số gật đầu nhỏ.

“Tôi là Lão Khoan, một du học sinh từ miền Bắc Việt Nam. Tôi đã đến đây để tìm kiếm những thứ khác biệt cho khoa học.” Lão Khoan nói.

Quả Số hơi ngạc nhiên với lời nói của ông ta. Chưa bao giờ có ai từ xa đến thăm Nam Cát, và chưa bao giờ có ai từ xa đến thăm cô ta. Cô ta hỏi: “Lão Khoan, tại sao bạn lại đến Nam Cát?”

Lão Khoan cười nhạt: “Tôi muốn tìm kiếm những bí mật của đất quê, những bí mật mà tôi tin là vô cùng quý báu.”

Cô ta hỏi thêm: “Lão Khoan, bạn có thể giúp tôi với điều gì không?”

Lão Khoan nhìn Quả Số với mắt đầy hi vọng: “Tôi có thể giúp cô theo học khoa học, giúp cô khám phá những điều bạn muốn.”

Quả Số bỗng nhiên cảm động với lời đề nghị của Lão Khoan. Cô ta biết rằng đây là cơ hội không thể nào bỏ qua. Cô ta hẳn rồi: “Tôi muốn! Tôi muốn được học khoa học!”

Lão Khoan cười rộn ràng: “Tốt lắm! Tôi sẽ quay lại với cô sau vài tuần để đưa cô đi.”

Quả Số hân hạnh như một trẻ em khiến lòng tràn ngập niềm vui. Cô ta chăm sóc suối nước với cảm hứng mới mẻ, nuôi dưỡng cây cối với niềm tin vào tương lai. Cô ta chờ đợi ngày Lão Khoan quay lại với lòng hy vọng cao hút.

Sau vài tuần, Lão Khoan quay lại Nam Cát với một đoàn nhân viên khoa học. Họ đem Quả Số đi khám phá thế giới xa vời. Quả Số học hỏi về sinh học, vật lý, sinh hoạt học... Cô ta khám phá những bí mật của đất liền, những bí mật mà cô ta đã mơ ước từ nhỏ. Cô ta trở thành một khoa học gia nổi tiếng, một người khám phá và khai quật cho Việt Nam.

Nhưng Quả Số không quên được Nam Cát, không quên được suối nước và cây cối của quê hương. Cô ta dành thời gian để trồng cây cối tại phía bắc Việt Nam, để giữ gìn ước mơ và niềm tin của mình. Cô ta dành thời gian để giảng dạy cho những em bé ở quê hương về khoa học, để truyền thống cho họ niềm tin vào tương lai.

Quả Số là người khám phá, người khai quật, nhưng cô ta cũng là người gìn giữ niềm tin và ước mơ của quê hương. Cô ta là Quả Số Nam Cát, một tên gọi ghi nhận lịch sử Việt Nam với niềm tự hào và niềm vui của mình.