Trong một căn phòng nhỏ, ánh sáng mờ mờ của đèn chời chiếu trên hai khuôn mặt mịn mắn, hai bạn bè, Hồng và Linh, nằm trên một chiếc thảm nhựa với tay nắm chặt nhau. Họ chơi một trò chơi cổ điển, nhưng với một chút hài hước và cam kết sâu sắc.
Hồng, với mắt lấp lánh và cười hào hứng, đặt một quả cầu bầu lên không gian tối. "Linh, hãy cố gắng bắn nó xuống thảm nhựa!" Hồng thổi phong hồ, tay cầm quả cầu như thể là một pháo đạn. Linh, với mắt tỏa ra ánh sáng đầy hứng khởi, cúi xuống để dứt khoát bắn ra một cú đánh dứt khoát. Quả cầu rơi xuống thảm nhựa với một tiếng rung rung, gợi lên hạnh phúc nhỏ bé.
Đây không phải là một trò chơi bình thường, mà là một trò chơi đặc biệt giữa hai bạn bè. Mỗi lần họ chơi, không chỉ là một cú đánh quả cầu, mà là một lời cam kết sâu sắc về tình bạn của họ. Họ chơi "Bắn quả cầu" với mục tiêu không chỉ là vui chơi, mà là để cố gắng gìn giữ mối quan hệ của họ.
Hồng và Linh là hai bạn bè từ thời thơ ấu. Từ khi họ còn nhỏ, họ đã cùng nhau khóc, cười, và chơi trò chơi. Những năm tháng trôi qua, họ đã lớn lên, nhưng tình bạn của họ không thay đổi. Mỗi khi họ có thể, họ sẽ bước vào căn phòng nhỏ để chơi "Bắn quả cầu". Trò chơi này không có quy tắc khó khăn, không có kỷ luật mứch mãi, chỉ có hai điều: cam kết và hạnh phúc.
Một lần nữa, Hồng và Linh nằm trên thảm nhựa với tay nắm chặt nhau. Hồng cười rạng ráng, "Linh, hôm nay chúng ta sẽ chơi với một thử thách mới! Nếu Linh bắn quả cầu xuống thảm nhựa, tôi sẽ dành cho Linh một quà tặng ẩn ẩu!" Hồng cười rực rỡ, như thể quà tặng sẽ là điều tuyệt vời.
Linh cười khóc, "Được rồi! Tôi sẽ bắn nó xuống thảm nhựa để xem quà tặng của Hồng là gì!" Linh cúi xuống, tay cầm quả cầu với sức mạnh tối đa. Quả cầu rời khỏi tay Linh và rơi xuống thảm nhựa với một tiếng rung rung. Hồng gật gáp với một nụ cười hào hứng.
"Linh, bạn đã làm được rồi! Tôi sẽ dành cho bạn quà tặng ẩn ẩu!" Hồng leo dậy khỏi thảm nhựa và đi vào phòng ngủ để lấy quà tặng. Linh ngồi yên ổn trên thảm nhựa, hướng mắt đến cánh cửa với huyết tăm bất an. Quà tặng của Hồng sẽ là gì? Có thể là một búp bê hay một chiếc áo mới? Linh không biết, nhưng cô biết rằng quà tặng sẽ có ý nghĩa đặc biệt cho hai người bạn bè này.
Hồng trở lại với quà tặng trong tay và gạt ra một chiếc áo sơ mi với thương hiệu mới mẻ. Linh nhìn chiếc áo sơ mi với mắt toả sáng. "Hồng, tôi... tôi không mong đợi quà tặng này! Tôi rất thích!" Linh cười khóc, tay ôm chặt chiếc áo sơ mi.
"Tôi cũng rất vui khi bạn thích nó! Chúng ta sẽ cùng nhau dùng chiếc áo sơ mi này vào ngày cuối tháng!" Hồng cười hào hứng, tay cầm chiếc áo sơ mi với ánh mắt đầy hi vọng.
Trong cái căn phòng nhỏ, hai người bạn bè nằm trên thảm nhựa với tay nắm chặt nhau. Quả cầu bầu trên không gian tối như một dấu ấn của tình bạn của họ. Mỗi lần họ chơi "Bắn quả cầu", không chỉ là một trò chơi giữa hai người, mà là một lời cam kết sâu sắc về tình bạn của họ. Cái căn phòng nhỏ trở thành nơi gìn giữ mối quan hệ của hai người bạn bè này.
Hai năm sau, Hồng và Linh đã lớn lên hơn nhiều. Họ đã ra đi học tại các trường khác nhau, gần như không thể gặp nhau thường xuyên nữa. Tuy nhiên, mỗi khi họ có thể gặp nhau, họ sẽ bước vào căn phòng nhỏ để chơi "Bắn quả cầu". Trò chơi này không thay đổi, nhưng ý nghĩa của nó đã sâu sắc hơn bao giờ hết. Mỗi lần họ chơi trò chơi này, họ lại nhớ lại những ngày trẻ em vui chơi cùng nhau và cam kết sâu sắc về tình bạn của họ.
Một lần nữa, Hồng và Linh nằm trên thảm nhựa với tay nắm chặt nhau. Hồng cười hào hứng, "Linh, hôm nay chúng ta sẽ chơi cuối cùng! Tôi sẽ dành cho bạn quà tặng cuối cùng!" Hồng leo dậy khỏi thảm nhựa để lấy quà tặng cuối cùng. Linh ngồi yên ổn trên thảm nhựa, hướng mắt đến cánh cửa với huyết tăm bất an. Quà tặng cuối cùng của Hồng sẽ là gì? Có thể là một búp bê hay một chiếc áo mới? Linh không biết, nhưng cô biết rằng quà tặng cuối cùng sẽ có ý nghĩa đặc biệt cho hai người bạn bè này.
Hồng trở lại với quà tặng cuối cùng trong tay và gạt ra một chiếc áo sơ mi với thương hiệu đặc biệt - một chiếc áo sơ mi kỷ niệm cho hai người bạn bè này. Linh nhìn chiếc áo sơ mi với mắt toả sáng. "Hồng,... tôi... tôi rất vui!" Linh cười khóc, tay ôm chặt chiếc áo sơ mi kỷ niệm.
"Tôi cũng rất vui khi bạn vui! Chúng ta sẽ dùng chiếc áo sơ mi kỷ niệm này vào những ngày sau này!" Hồng cười hào hứng, tay cầm chiếc áo sơ mi kỷ niệm với ánh mắt đầy hi vọng.
Trong cái căn phòng nhỏ, hai người bạn bè nằm trên thảm nhựa với tay nắm chặt nhau. Quả cầu bầu trên không gian tối như dấu ấn của tình bạn của họ. Mỗi lần họ chơi "Bắn quả cầu", không chỉ là một trò chơi giữa hai người,...